Ghé thăm Bệnh viện dã chiến vào buổi sáng sớm cuối tuần, vừa kịp lúc các cô bác, anh chị em bệnh nhân tập trung lấy mẫu xong, thảnh thơi dạo mát, tập thể dục, tắm nắng chờ phát đồ ăn sáng.
Một buổi sáng mát trời nắng đẹp, những bệnh nhân dẫu còn dương tính nhưng vô cùng lạc quan, cùng các y bác sĩ mới đầu ngày đã tất bật mồ hôi nhễ nhại nhưng chưa bao giờ ngưng mỉm cười dưới lớp khẩu trang, tất cả trong một không gian vừa nghe tên đã sợ (bệnh viện điều trị COVID-19) nhưng thực chất lại đẹp đẽ, thoáng mát, nhiều hoa, cây xanh và đầy ắp tình người.
Bước vào bệnh viện, mà lại là nơi điều trị COVID-19, cứ tưởng sẽ căng thẳng lắm, u ám lắm, mệt mỏi, áp lực, đau thương… Nhưng không – đó là chuyện ở đâu đó, còn ở đây – ngay tại số 05 đường Hoàng Minh Giám này, chắc chắn bất kỳ ai cũng sẽ có ấn tượng khác lạ ngay khi vừa vào đến cổng.
Vài người trầm trồ, “em đi gần hết tất cả các bệnh viện dã chiến từ đầu mùa dịch đến giờ, chưa từng thấy nơi nào vui vẻ, nhẹ nhàng và đẹp như ở đây”.
07g00, nhạc phát lên nhẹ nhàng, một bệnh nhân bước lên sân khấu hướng dẫn các bệnh nhân còn lại tập thể dục. Đây là một bệnh nhân đang được nhập viện điều trị, có kinh nghiệm hướng dẫn tập dưỡng sinh. Người xếp hàng trật tự, giữ khoảng cách an toàn trên sân, người đứng trên lan can lầu cao, tập theo từng nhịp thở và động tác của người hướng dẫn. Không cầu kỳ về kỹ thuật, quan trọng là tập để cùng khỏe, tập để cùng vui.
D – một bệnh nhân 22 tuổi, chuẩn bị về quê theo diện tổ chức của Hội đồng hương thì phải vào viện sau khi có kết quả test nhanh dương tính. D kể: “Em sợ dữ lắm, bước vô đây không có bất cứ đồ đạc cá nhân nào trên tay, em còn đang chuẩn bị về quê mà, ai ngờ. Ngày đầu vô em khóc gần như cả ngày. Nhưng mấy cô chú ở đây lạc quan lắm, mọi người động viên em. Em thấy mấy cô chú lạc quan vậy, sao mình lại không. Em còn phải vui vẻ, lạc quan hơn nữa, để mọi người được vui lây, mà em gọi điện về nhà, mẹ em thấy em vui, mẹ cũng yên tâm nữa”. Hát ca, nhảy nhót thoải mái từ lầu 2 xuống sân, rồi nhận đồ ăn, đon đả đi phân phát dùm cho các cô các chú lớn tuổi, ai mà nghĩ cậu bé như con chim chích ấy là bệnh nhân COVID-19, đã từng gục ngã khi biết mình dương tính.
Hay như câu chuyện của cô D, cô nói “Nghe vô bệnh viện dã chiến là thấy sợ, bị dzì mình đâu có biết nó sao đâu con, nghe người ta nói thiếu thốn, không được chăm lo này kia. Ai dè vô đây khỏe re, thoải mái, rộng rãi thoáng mát, mà bác sĩ, y tá chăm sóc tận tình, không thiếu thứ gì. Thiệt chứ cô ở đây còn thoải mái hơn ở nhà mình nữa, mình không có bị tâm lý con ơi!”. Rồi cô cười hề hề, cầm chổi đi quét khắp buồng bệnh.
Rất nhiều nữa các bệnh nhân lạc quan, họ vẫn tự tay quét dọn, lau chùi, sắp xếp giường tủ, giặt đồ, phơi đồ. Nhiều bệnh nhân còn tích cực, trở thành trợ thủ đắc lực của các bác sĩ, xông xáo hỗ trợ từ đo thân nhiệt, đo chỉ số SpO2 và theo dõi sức khỏe các bệnh nhân khác, cho đến việc nặng nhọc như đẩy bình oxy, vận chuyển người bệnh, kể cả việc chuyên nghiệp như thay bình oxy.
Trong giờ giải lao, một bác sĩ hào hứng kể về một bệnh nhân của mình, một thanh niên nhìn có vẻ bậm trợ hình xăm kín người, trên nhật ký Zalo của anh đăng câu trạng thái mùi mẫn “Công ăn chuyện làm đang ổn định, tự dưng lại về, lo ghê!”, kèm theo bức hình anh chàng đang ngồi tỉ mỉ kẻ sổ theo dõi sức khỏe bệnh nhân để tiện báo cáo lại cho bác sĩ mỗi khi được nhờ. Thì ra, anh chàng bệnh nhân tưởng chừng dễ sợ ấy, lại là một trong những người luôn sẵn sàng giúp đỡ nhiệt tình cho các bác sĩ. Anh cùng nhiều bệnh nhân khác, là những F0 làm tình nguyện viên tại đây.
Trong giai đoạn Thành phố căng thẳng, khó khăn vì dịch bệnh, tưởng chừng đang mắc vào nghịch cảnh, e dè những khắc nghiệp, âu lo, nhưng có những bệnh nhân vẫn luôn vui vẻ, lạc quan, và cũng chính họ đã tiếp thêm động lực và tinh thần ngược lại cho đội ngũ y bác sĩ và nhân viên y tế đang làm nhiệm vụ, xua bớt áp lực, dâng tràn niềm tin. Dòng chữ ghi chú đằng sau lưng áo bảo hộ của một bác sĩ đang nhanh nhảu đi khắp hành lang, tất bật khám cho bệnh nhân thấp thoáng “Bác sĩ T.A – siêu cute”, bác đi đến đâu cất giọng hào sảng, cười đùa đến đó thật gần gũi – vâng, có sự “siêu cute” nào hơn nữa?
Những con người đang ở nơi đây chọn sống tích cực, còn bạn thì sao?
Đặt tay lên tim, giữ một niềm tin quyết thắng, tại nơi này, đội ngũ nhân viên y tế Viện Y dược học dân tộc TP. Hồ Chí Minh chúng tôi tự hào vì là những chiến sĩ tuyến đầu chống dịch, cùng chờ một sớm mai bình thường sắp sửa sang trang.
Bệnh viện dã chiến lạc quan nhất Thành phố.
Một buổi sáng mát trời nắng đẹp, những bệnh nhân dẫu còn dương tính nhưng vô cùng lạc quan, cùng các y bác sĩ mới đầu ngày đã tất bật mồ hôi nhễ nhại nhưng chưa bao giờ ngưng mỉm cười dưới lớp khẩu trang, tất cả trong một không gian vừa nghe tên đã sợ (bệnh viện điều trị COVID-19) nhưng thực chất lại đẹp đẽ, thoáng mát, nhiều hoa, cây xanh và đầy ắp tình người.